Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Nhớ lại bài Vịnh về con chó


Có con cẩu gần nhà, nó thấy Người bên mua một cục xương về cho chó nhà ăn, nó gen gét sủa ầm ĩ lên “gâu gâu” và làm đơn kiện rằng tại sao nó lại không được cục xương như thế. Mình thì chẳng gét gì nó, bởi nó là chó mà. Nếu nó cắn hay sủa bậy thì cũng định cho nó một trận, nó sủa bậy đinh tai, nhức óc, rồi cứ gâu gâu nghe cũng bực lắm, song cũng chẳng thèm chấp chó làm gì cả, vì chó đâu có ý thức. Với lại nó chỉ cắn trộm thôi, khi mình ra thì nó lại lủi mất rồi lại tiếp tục sủa. Thôi thì mang mấy câu sưu tầm của các Cụ xưa vịnh tếu táo về nó vậy:

Quanh quanh đằng đít lại đằng đầu,
Hễ thấy ai vào cắn gâu gâu
Ăn hết của thơm cùng của thối
Trăm năm chẳng được chén trà tàu.

Tại sao Đường Tăng vô dụng lại trở thành người lãnh đạo, còn Tôn Ngộ Không tài phép thì lại là kẻ làm công?

Tại sao Đường Tăng vô dụng lại trở thành người lãnh đạo, còn Tôn Ngộ Không tài phép thì lại là kẻ làm công? 4 điều rút ra từ bộ phim Tâ...